Thần Thoại Ai Cập – Nữ Thần Aset Cứu Chồng
Aset để chiếc hòm lên một con thuyền và đưa nó trở lại Ai Cập. Nàng định sẽ chôn chồng ngay khi về tới nơi. Nhưng khi đặt chân lên đất Ai Cập, nàng không thể cưỡng lại mong muốn mở quan tài ra để ôm chồng một lần cuối. Ôi, trông chàng mới đáng thương làm sao. Aset khóc lóc bên di hài Usir. Nàng đóng quan tài lại và giấu vào một đầm lầy trong lúc tự mình lo chuẩn bị tang lễ. Nhưng trong những tháng ngày đó Set đã học được cách hóa thành một con quái vật, mối kinh hoàng của sa mạc. Nó có bụng và lưng sói, một cái mõm dài đánh hơi được mọi mùi, đôi tai vuông nghe được mọi tiếng động, và cái đuôi cong cảnh báo các con vật khác. Đáng sợ và nham hiểm, thần đi săn mồi trong bộ dạng đó vào ban đêm. Và chính đêm hôm ấy, khi đi săn về, thần di ngang qua chiếc quan tài.
Thần mở nắp ra và xé xấc Ưsir ra làm 14 mảnh. Thần dùng hết sức ném thật xa các mảnh phổi của em mình, ngang qua bề mặt Ai Cập. Như thế Aset sẽ không bao giờ chôn chồng trọn vẹn được; Usir sẽ không bao giờ được toàn thây ở thế giới bên kia. Set đã hủy hoại cuộc sống của Aset và Usir.
Đắc thắng, thần hét to làm rung cả trái đất.
Nhưng câu chuyện còn chưa đến hồi kết, vì cái thiện cần phải chiến thắng – hoặc hi vọng đã trở nên xa lạ với tất cả chúng ta.
Aset khóc, nàng nức nở.
Nebet Hut, chị gái và là vợ của Set cảm thấy thật não lòng. Không ai thấy cảnh ngộ của Aset mà không xúc động. Nhưng chính chồng của Nebet Hut lại là người gây ra cảnh ngộ ấy.
Chính là Set – thần Set điên cuồng ấy. Người vợ cứ phải trung thành với chồng mình sao, ngay cả khi người chồng đã phát cuồng? Nebet Hut nuốt nghẹn trong lòng. Mắt nàng đờ đẫn.
Những giọt nước mắt của Aset rơi xuống sông Nile cho đến khi tràn bờ và làm lụt đất đai. Và nàng cứ khóc.
Nebet Hut lắc đầu. Có nhiều kiểu trung thành. Suy cho cùng, Aset là em gái nàng, Usir là em trai nàng. Và còn có một chuyện tế nhị và bí mật liên quan đến Inpu – con trai của Nebet Hut – một điều gì dó dính dáng đến Usir và khiến cho Nebet Hut cảm thấy mắc nợ Aset.
Và thế là nàng đến với Aset và giúp em nhặt các mảnh thi thể của Usir. Họ trông theo những con chim săn mồi đang quần đảo – mỗi lần lại thêm một manh mối – và cứ đi từ chỗ này đến chỗ kia, cho đến khi nhặt được 13 mảnh. Nhưng còn mảnh thứ 14, nó ở đâu?
“Mất rồiiii”, một con rắn trườn qua rít bảo. “Mất trong một đầm lầyyyy.”
Quá đau đớn, Aset lăn lộn trong bùn lầy.
Một con cò quăm lội qua, kêu những tiếng grìí grừ khe khẽ, tiếng kêu từ CỔ họng trong mùa sinh sản. Và Aset hiểu rằng đó là thần Tehuti, cái lưỡi của thần Ra, đến cho nàng lời khuyên. Thế là nàng thốt ra những tiếng khóc nghẹn ngào, bắt chước những lời của Tehuti, và các mảnh thi thể Usir ráp lại với nhau; Aset dùng sáp và đất sét nặn thành mảnh còn thiếu, thế là Usir lại nguyên lành, và nàng hôn để đánh thức chàng.
Usir nhìn nàng với vẻ mặt trống vắng, thẫn thờ, nhưng Aset tiếp tục hôn chàng và cả hai nhanh chóng chìm vào niềm khoái cảm ngọt ngào của đôi vợ chồng.
Khi Aset thức dậy sáng hôm sau, nàng quờ tay sang chồng. A! Usir đã đi rồi. Nàng biết chồng mình phải ra đi, đó là điều không thể tránh khỏi. Lời than khóc Tehuti dã dạy nàng, lời than khóc đã đem Usir trở về với cuộc sống, không đủ mạnh để kéo dài cuộc sống ấy. Chồng và vợ chỉ được ở bên nhau một đêm thôi. Cái đêm được ân thưởng và thần tiên, cái dêm duy nhất trong vẻ đẹp tiêu tan của nó. Nhưng đã qua rồi. Xong rồi.
Xem đầy đủ hơn về Thần thoại Ai Cập: >click here<
Thần Thoại Ai Cập – NXB Kim Đồng
Dựa theo: Treasury of Egyptian Mythology
Classic Stories of Gods, Goddesses, monsters & mortals – Donna Jo Napoli
Minh họa: Christina Balit