10 of Cups Và Câu Chuyện Tình Yêu 10 Năm Chôn Chặt
* Các nhân vật trong chuyện chỉ là hư cấu. Kiến thức về Tarot là chủ quan theo góc nhìn của tác giả. Các bạn nên cân nhắc khi đọc.
_______________________________________
Hôm qua nàng nhắn tin bảo sẽ đến nhà tôi vào trưa nay. Tôi đã thức dậy sớm để dọn dẹp lau chùi thật sạch sẽ căn phòng mà nàng khen là xinh xắn. Ấy là vì nàng luôn báo cho tôi biết trước mỗi khi đến, dù tôi có đưa hẳn cho nàng chìa khóa phòng riêng của tôi và nàng có thể đến bất cứ lúc nào. Tôi nhớ lần ấy nàng ngạc nhiên lắm, bảo rằng không sợ nàng lấy mất thứ gì à vì căn phòng món nào cũng xinh đẹp. Tôi chỉ cười mỉm và nghĩ thầm “Thứ quý giá nhất là trái tim tôi đây, đã bị nàng lấy đi mất rồi!”.
***
Hôm nay nhìn nàng thật kì lạ, lơ đãng và ngơ ngác. Tôi chẳng hỏi gì, đưa cho nàng một cốc trà sữa. Trà sữa này không phải mùi vị như các ly trà sữa đá bán nhan nhản khắp đường phố Việt Nam đâu. Trà sữa này được pha thì bột trà và bột sữa mà nàng đã tặng tôi khi đi du lịch ở Malay về. “Trà sữa của người Ấn Độ là số 1 mày ạ.”. Và rồi tôi chỉ để dành pha cho nàng mỗi khi nàng đến, tôi không chơi ăn mảnh một mình.
– Mày có đứa bạn nào chơi thân hơn 10 năm chưa? Mày có đứa bạn nào thất lạc 10 năm bỗng dưng tìm được mày rồi cố khơi gợi những ký ức năm cũ không? Nếu có thì mày sẽ có cảm giác gì?
– Ơ ủa hôm nay mày gặp đứa bạn cũ nào à? Hỏi quái thế? – Lòng tôi chợt hẫng một nhịp, bất an vô cùng. Bao lâu nay nàng có chơi thân với ai ngoài tôi. Mà nàng cũng chưa từng kể tôi biết nàng đã từng có những mối quan hệ thân thiết như thế cả. Kì lạ.
– Ừ. Mày lấy Tarot ra xem hộ tao câu hỏi vớ vẩn này.. – nàng bỗng trầm ngâm.
Tôi vội nhổm người với lấy bộ Tarot trên bàn gần tầm tay nhất. Tôi học Tarot là vì nàng thích Tarot, và tôi học cũng chỉ dùng để xem cho nàng. Dù sao khi rút bài ra, nàng cũng chưa bao giờ tập trung nghe tôi giải đến câu thứ 2, kiến thức của nàng cũng đủ cho nàng tự tìm câu trả lời. Chỉ là, nàng muốn có cảm giác được ai ở cạnh giúp đỡ. Nàng nói với tôi như vậy.
– Rồi okay, khách hàng độc nhất của tôi hôm nay hỏi gì? – Tôi tỏ ra trịnh trọng, tay cầm bộ bài xóc nhẹ.
– Mày cho tao 2 lá. Nó nghĩ gì về mối quan hệ này, nó nghĩ về tao như thế nào? – Luôn luôn như thế, nàng luôn chủ động đặt câu hỏi, chủ động đặt luôn vị trí lá bài, tôi chỉ việc xào bài rồi rút thôi.
Wheel of Fortune – The Lovers. Cái gì? Cái quái gì? Loại tình cảm gì thế này? Tôi run rẩy nhìn nàng như sợ nàng sẽ biến mất khỏi tầm tay tôi bất cứ lúc nào. Tôi hỏi nhẹ:
– Một lá nữa xem tình cảm đứa này dành cho mày là gì nhé?
Nàng khẽ gật đầu. Rồi khi tôi vừa rút được một lá, chưa kịp lật lên, nàng vội chặn tay lại.
– Thôi. Mày ạ. Tao về. Đừng xem nữa. Tao không muốn mất mối quan hệ này.
Rồi nàng khó nhọc đứng dậy đi ra, khép nhẹ cửa. Tôi không nén nổi sự tò mò. Là 10 of Cups. Tôi tôn trọng nàng, không rút tiếp lá nữa. Dù lòng tôi rất muốn biết loại tình cảm nàng dành cho người bí ẩn kia là gì.
***
Sáng nay trời mưa rả rích, khí trời mát mẻ vô cùng. Tôi bị giằng xé giữa mong muốn đắp chăn ngủ tiếp, với trách nhiệm phải ngồi dậy đi học. Tôi học thêm tiếng Nhật, vì nàng bảo nàng thích đọc truyện Nhật, xem phim Nhật, mua những món đồ xinh xắn của Nhật và sang Nhật du lịch, nhưng nàng không thể học nổi loại ngôn ngữ nào khác tiếng Việt. Không sao! Tôi sẽ gánh giúp nàng việc khó, tôi luôn là một cô gái mạnh mẽ kia mà.
Khi nghĩ đến nàng, tôi có ngay động lực để vứt chiếc chăn ấm sang một bên. Dù sao tôi cũng đến lớp muộn, vội vã chui vào góc lớp ngồi để tránh làm phiền những kẻ khác. Nhưng ô hôm nay góc lớp quen thuộc của tôi đang bị một tên con trai chiếm chỗ. Đầu hắn còn sũng nước, chắc cũng vừa đến muộn.
– Này chia sẻ bớt chỗ ngồi quen thuộc này của tôi cho tôi với.
Anh chàng vội hiểu ra vấn đề, lúng túng xin lỗi rồi ngồi nhích sang mép ghế. Ngồi kiểu ấy chắc đau mông đó, nhưng tôi không quan tâm bọn con trai lắm đâu.
***
Buổi học hôm sau, hôm sau nữa tôi đến sớm hay muộn cũng đã thấy hắn ngồi ngay chỗ ấy. Lại còn cố tình chừa một chỗ trống nhiều cho tôi. Tôi nghi hoặc liền sáp đến hỏi thẳng:
– Này có thích tôi muốn tán tỉnh tôi thì nói mau chứ đừng làm trò kiểu này. Tôi rất thích góc ngồi này nên nếu lỡ có thích tôi thì hãy nhường cho tôi đi.
– À không phải.. là tôi cũng thích góc này nên muốn chia sẻ cùng. Thật ra tôi đã có người mà tôi thích rồi.
Tự nhiên thấy mình ăn hố bự, tôi tức tối ngồi xuống rồi không nói gì với tên đó nữa cả.
***
Suốt tuần nay tôi không thấy nàng sang nhà tôi nữa. Tôi liền mang theo bộ Tarot ghé qua nhà nàng trước khi đi học. Chỉ thấy cánh cửa đóng im ỉm. Cũng không lạ, chắc nàng đang bận chạy một project nào đó. Thường những lúc đó, chẳng một ai biết nàng ở đâu, làm gì luôn. Đến cả nhắn tin facebook, zalo cũng chỉ thấy seen, không thấy trả lời.
Tôi đến lớp học khá sớm và dĩ nhiên tên đáng ghét kia chưa tới kịp. Làm sao hắn có thể ngờ tôi đã đến sớm như thế này được. Tôi chui tọt vào góc ấy và cầm bộ Tarot xào xào. Tự hỏi thầm hiện tại nàng đang như thế nào nhỉ? 4 of Swords. Ồ chắc công việc stress lắm, và giờ nàng vẫn còn đang ngủ.
Giữa lúc tôi suy nghĩ đến nàng, hồn vía tôi bay lên tận mây trời thì hắn đã ngồi lù lù bên cạnh từ lúc nào, mắt hắn dán vào những lá bài trên tay tôi không rời.
– Ơ này ông tò mò hả?
– À.. cái này là Tarot hả? Bà có thể cho tui xin một quẻ không? Nó là bói bài hả?
– Thôi tôi không xem cho ai ngoài tôi đâu. Ông cũng biết Tarot à?
– Ừ. Cô gái mà tôi đang thích, cũng mê Tarot lắm. Hình như cô ấy khá giỏi?! Nên tôi chú ý thấy facebook được nhiều bạn follow, lại còn hay thấy comment câu hỏi toàn là về Tarot ấy.
– Hả?? Là ai? – Tim tôi hẫng một nhịp, lại là cảm giác ấy – Ý tui là tên facebook là gì tại vì có thể tui cũng biết.
– À facebook cô ấy là Kaori Kuni. Tui nghĩ cô ấy có biết tiếng Nhật nhỉ? Mà cô ấy giấu tôi.
– À.. con đó thì không biết gì về tiếng Nhật đâu.. – Tôi chợt nhận ra mình lỡ lời nên im bặt. Tôi nhất quyết phải tìm hiểu về mối quan hệ giữa tên này với nàng. Tôi im lặng rồi giả lả – Ủa chắc tui nhầm. Ông đang nói về ai vậy?
– À à.. bạn tui. Cách đây 10 năm hai đứa tui chơi thân lắm. Rồi cô ấy chuyển đi, mất hẳn liên lạc. Giờ gặp lại tui thấy cô ấy thay đổi khác lắm. Tôi nghĩ chắc là cô ấy đã cô đơn rất lâu rồi nên muốn ở cạnh cô ấy thay đổi tất cả.
– 10 năm á? 10 năm mà ông vẫn giữ được tình cảm này á? Dù không gặp lại??
– Ừ. Sao nhỉ. Tui đọc trong blog cô ấy viết nói rằng những người yêu nhau sẽ quay về bên nhau. Tui tin đây là duyên phận..
Trời ơi tôi chỉ muốn đập đầu đi đâu đó quách cho xong. Đây là cái tên đã làm nàng thẫn thờ vào buổi trưa hôm đó. Hắn nghĩ rằng đây là mối tình định mệnh của hắn (Wheel of Fortune) và nàng sẽ là một người tình tuyệt vời (The Lovers), làm sao trong 10 năm ấy, tự hắn có thể phát triển loại tình cảm này lên thành 10 of Cups được nhỉ? Có khi nào nàng cũng thích hắn? Tôi cảm thấy choáng váng, chỉ muốn hét to lên cho hắn biết tôi cũng thích nàng, nhưng trong thời gian hắn bỏ nàng đi đâu biệt tăm biệt tích thì tôi mới là người ở cạnh nàng, an ủi nàng, chăm sóc nàng… nhưng ai chấp nhận và hiểu được loại tình cảm của một đứa con gái như tôi đây?
– À này ông ạ. Tui đổi ý rồi vì chuyện tình của ông quá kì diệu. Tui sẽ xem tình duyên cho ông và cô gái này nhé?
– Ôi vậy thì được quá còn gì bằng. Tui muốn biết cô ấy có tình cảm với tôi không? Tôi có cơ hội không?
Trong giây phút tôi cảm thấy mình có lỗi với nàng khi rút ra lá bài hỏi về tình cảm của nàng dành cho cậu trai trước mặt tôi: 6 of Cups. Suy nghĩ về mối quan hệ: 4 of Cups. Và nàng đang mong muốn gì ở cậu trai này: 3 of Cups. Vậy đã rõ, nàng không hề có ý tiến xa hơn một mối quan hệ bạn bè thân thiết. Vậy còn lý do là gì? 10 of Swords.
– Lá này chắc đau lắm? Tận 10 thanh kiếm đâm vào người này mà.
– Ông nghĩ với nỗi đau này, người ta quên được không?
– Không. Lá này là tình trạng của cô ấy hiện giờ hả? Tui không hiểu về Tarot nhưng nhìn thấy rất giống.
– Ừ. Cô ấy không thể yêu ai được đâu. Vì vết thương này. Nếu ông muốn tiến xa hơn có thể sẽ mất luôn mối quan hệ. Vì cô ấy chỉ xem ông như một người bạn cũ đã từng rất thân thiết thôi. Lá 6 of Cups đây.
“Cô ấy sẽ không yêu ông đâu!! Đừng mơ tưởng!!” trong đầu tôi gào thét dữ dội. Tôi xếp bộ bài lại và cất đi. Không quan tâm đến cậu trai nữa.
***
Tôi về nhà lục ngay message của nàng. Vì nàng tin tưởng tôi tuyệt đối nên máy tính nàng ở bên nhà tôi có đầy đủ facebook, gmail hay bất cứ một tài khoản mạng xã hội nào nàng có dùng, nhưng không hề bảo mật. Thế mà giờ đây tôi lại phản bội niềm tin của nàng. Tôi tìm đến messages của tên con trai si tình đó và đọc hết. Tôi cảm nhận được sự tự ti của hắn, nhưng ít ra hắn hơn tôi. Hắn có thứ mà mãi mãi cả cuộc đời này tôi không thể có được: giới tính đàn ông. Tôi căm thù Chưa bao giờ tôi cảm thấy căm thù cuộc đời đến mức như vậy.
Hắn nói với nàng là đã tiếc nuối vì năm xưa không thể giữ nàng được vì sự ngu ngốc. Nàng bảo nếu có giỏi hơn thì cũng không thể giữ được ne đâu vì gia đình nàng đã như thế. Tôi thầm nghĩ nếu tên này vẫn ở cạnh nàng suốt bao năm qua, có khi hắn chính là kẻ khiến nàng bị thương tổn. Bọn con trai, liệu có thể bỏ sót không nghi ngờ thằng nào được sao?
***
Hôm qua nàng nhắn tin bảo sẽ đến nhà tôi vào trưa nay. Nhưng mãi đến chiều tối nàng mới ghé đến.
– Này mày ạ, mày nghĩ tao có nên đi gặp người bạn cũ ấy không? – Vừa ngồi phịch xuống nệm, nàng vội hỏi ngay.
– Nên. Bạn bè mà lo nghĩ gì chứ. – Tôi đã tự tin hơn hẳn, tôi khuyến khích nàng – Nếu ngại thì tao đi cùng mày.
– Không mày ạ tao không ngại. Mày ở cạnh tao chừng đấy năm không hiểu tao sao? Lỡ đâu gặp nó, nó không còn là nó như trong ký ức của tao thì sao? Mày hiểu ý tao không? Ví dụ hồi nhỏ tao thích ăn kẹo mạch nha, tao thấy nó ngon. Mỗi khi ông nội tao từ Quảng Ngãi về là cho tao mấy hộp tao vét ăn hết sạch. Nhưng năm ngoái, nội tao mất rồi. Tao quyết định về Quảng Ngãi. Hơn chục năm rồi tao quên nội tao, tao quên luôn món kẹo ngọt thơm đó, nên tao mua tao ăn. Mày ạ, nó dở khủng khiếp. Tao không thể ăn hết một quấn nữa là nói đến hết hộp. Tao thất vọng lắm, tao buồn lắm. Ký ức tốt đẹp của tao về loại kẹo đó cũng bị mẻ đi mất rồi. Mẹ tao bảo có thể do hồi đó tao thiếu thốn không được ăn nhiều món ngon như bây giờ, nên thấy món ngọt đó là ngon nhất. Nhưng mày biết lý do thực sự là gì không? Là do người ta làm món đó hết đưa tâm vào rồi mày ạ. Hồi xưa mạch nha làm từ mầm lúa non. Bây giờ người ta dùng đường hóa học mà khuấy ra. Tởm không thể hết. Nó biến chất luôn cả đặc sản quê hương. Mày ạ, lỡ đứa đó nó không phải là cái đứa như năm xưa tao từng ấn tượng, từng xem nó quan trọng, lỡ nó làm sứt mẻ ký ức đẹp trong lòng tao thì sao?
– Mày có thay đổi không mà bắt nó phải như cũ? – Tôi chột dạ nghĩ đến là 6 of Cups, một lá bài giữ khư khư ký ức đến mức ích kỉ.
– Tao có. Dĩ nhiên có. Nên tao lại càng sợ rồi nó có thất vọng về tao? Hồi xưa tao dễ thương lắm, tự tao còn thấy vậy kia mà. Bây giờ tao khắc nghiệt rồi. Nó không thể chấp nhận tao thì sao?
– Mày nghĩ xem hồi xưa lý do gì 2 đứa chơi thân?
– Tao không hiểu nữa. Chắc vì 2 đứa thật lòng đối tốt với nhau? – Nàng nhíu mày cố nhớ lại.
– Vậy thì giờ nếu mày muốn giữ lại mối quan hệ, thì cứ thật lòng với nó đi. Tự khắc nó hiểu.
Nàng im lặng hết số thời gian còn lại khi nằm trong phòng tôi. Nàng nằm lăn lăn rồi lại hát nghêu ngao nhiều bài hát thậm chí tôi còn không biết từ đâu ra. Nàng kể mẹ nàng nói lúc nhỏ nàng hay hát lắm, nằm chơi một mình cũng hát, bị đứng phạt úp mặt vào tường cũng hát, đi tắm đi vệ sinh cũng hát. Từ nhỏ nàng đã quen sống một mình không phiền đến ai. Biết tự làm mình vui tự an phận. Có lần tôi đùa nếu nàng không lấy chồng có thể ở với tôi suốt đời, tôi sẽ hy sinh ở giá cùng nàng vậy. Nàng chỉ khẽ cười bảo vớ vẩn, cả 2 đứa lấy chồng cho vui chứ. Đứa sinh con trai đứa sinh con gái. Cho chúng nó kết duyên với nhau có phải hạnh phúc không.
***
Tôi không thể chịu đựng được nữa, liền gọi cho nàng. Lúc này là 2h sáng. Nàng bắt máy, giọng tỉnh rụi:
– Sao mày? Thích thằng nào giữa đêm bị bối rối hả?
– Không mày ạ. Hay mày vứt mẹ 3 cái ly cũ đi, rồi tìm ly mới. Chắc sẽ vui hơn rất nhiều đó.
– Con già kia, giữa đêm hôm khuya khoắc đi gọi cho bổn cô nương nói linh tinh thứ gì đấy?
– Mày nhớ cái cảm giác mày nói cho tao nghe không? Về người bạn của mày đó. Mày có thấy nó giống 4 of Cups không? Mày từ chối chiếc ly mới mà người bạn này mang đến chỉ vì mày sợ đổ nốt 3 chiếc ly cũ kĩ gớm ghiếc trong quá khứ kia? Thế mày có nghĩ cho cảm giác của cậu bạn đó không? Mày ích kỉ vừa. Mày nghĩ coi nếu mày mời ai ly nước với ý muốn kết thân, họ từ chối, mày sẽ cảm thấy thế nào?
Đầu dây bên kia im lặng.
– Mày đừng làm tao cáu! Nói đi!!!
– Sao mày nghĩ là cậu bạn? Tao đã kể gì đâu?
Biết là hớ lời, tôi cúp máy. Tim đập nhanh liên hồi tưởng như không bao giờ trở lại bình thường được.
***
Hôm sau, nàng qua nhà tôi ôm laptop về, trong lúc tôi đi học. Nàng qua nhà tôi nhưng không báo trước một lời. Về đến nhà, tôi thấy chìa khóa phòng tôi đã được nàng quăng vào cửa sổ. Tôi vội gọi điện cho nàng, nàng khóa máy. Facebook deactive. Zalo im lìm. Tôi chạy ngay sang nhà nàng, cửa đã khóa ngoài im ỉm.
Tôi lặng lẽ thở dài. Lần này khó mà được tha thứ rồi. Nàng ghét ai lừa dối nàng.
Nàng chuyển nhà. Đổi số điện thoại và hình như không dùng facebook nữa. Tôi và cậu bạn kia loay hoay tìm mãi không có cách nào liên lạc được. Từ sự hợp tác tìm nàng, chúng tôi xoay sang căm hận lẫn nhau. Vì ai? Vì đâu mà khiến nàng biến mất như thế?? Tôi hoảng loạn cùng cực. Tôi đau đớn. Tôi hối hận dằn vặt lòng mình. Rồi tôi tìm đến một reader khác vì muốn được yên lòng hơn.
Nàng đang đi đâu và làm gì? 8 of Cups, The Hanged Man và Judgement. Anh reader nói nhẹ câu cuối “Đừng lo, rồi cô gái ấy sẽ mạnh mẽ quay về tìm bạn”.
***
10 năm sau nàng đến trước nhà tôi bấm chuông cửa. Tôi vẫn chờ nàng tại căn phòng nhỏ xinh này. Tôi mở cửa ra, là một cô gái với sắc mặt tươi tắn tự tin nhìn tôi nhoẻn miệng cười. Tim tôi như muốn vỡ òa, cảm xúc như muốn nổ tung lên vậy.
– Có cảm giác như tao mới đến nhà mày ngày hôm qua ấy. Mọi thứ chẳng có gì thay đổi. Mày cũng không già đi, ghen tị thật! – Nàng tinh nghịch nhìn tôi trêu.
– Ừ. Tao ngồi mãi đây chỉ chờ mày về để nói với mày một điều quan trọng..
– Suỵtt..
Nàng dùng ngón tay che miệng tôi lại và nháy mắt bí ẩn.
– Tao biết đủ những gì cần biết mà. Chỉ là tao không hiểu vì sao một ai đó có thể duy trì tình cảm lâu đến mức như vậy. Là do cảm giác chưa chinh phục được nên chưa đành buông. Hay thực sự đó gọi là tình yêu? Mày nhìn những cặp đôi yêu nhau đi, 3-4 năm là chia tay dù mặn nồng đến thế nào. Nhưng sao loại tình yêu đơn phương âm ỉ này nó cứ mãi kéo dài vậy? Người ta chỉ mãi nhớ đến thứ mà họ chưa đạt được, mày ạ. Những thứ họ đã chinh phục được rồi sẽ mau chóng bị lãng quên. Giả sử 10 năm trước tao và mày yêu nhau, chắc gì đến giờ mày vẫn còn yêu tao như vậy?
Lúc đó tôi chỉ muốn hét lên rằng tôi sẽ vẫn yêu nàng như trước dù sau 10 năm hay 20 năm hay suốt đời này, chỉ cần nàng cho tôi cơ hội. Nhưng rồi tôi đã im lặng. Và đến hôm nay tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc vì sự im lặng đó. Giờ đây tôi đang làm mẹ của 2 đứa con nhỏ cùng người chồng rất mạnh mẽ, giỏi giang. Nàng vẫn là người bạn thân duy nhất của tôi, đến nhà tôi chơi cùng đám con nhỏ, dạy chúng nó hát nghêu ngao đủ thứ nhạc trên đời, dạy cho chúng yêu thương và trân trọng. Có lẽ sự im lặng ngày hôm ấy đã giúp tôi sực tỉnh ra, giúp tôi không bồng bột đánh mất đi mối quan hệ đầy sự thấu hiểu này.
Có những mối quan hệ chỉ có thể dừng ở mức tình bạn. Đừng cố gắng cưỡng cầu, đừng cố gắng gán ghép. Nó chỉ là sự thấu hiểu nhau đến mức đồng điệu.
À bạn sẽ hỏi tôi còn mối quan hệ giữa cậu bạn ngày xưa và nàng giờ ra sao rồi? Nàng không kể tôi và tôi không quan tâm nữa. Dẫu có thân đến bao nhiêu đi nữa, ai cũng cần có một góc khuất riêng tư, và bạn nên tôn trọng. Nàng vẫn như vậy, cô độc và lặng lẽ một mình. Nàng bảo thứ gì đã thành của mình rồi, mình khó trân trọng lắm. Chi bằng cứ mãi mãi không bao giờ với tới được, thì mới mãi mãi xinh đẹp. Như 10 of Cups vậy, có ai chạm được cầu vồng đâu. Ngay phút giây đó tôi hiểu lý do vì sao chàng trai ấy đã yêu nàng bằng tình yêu của 10 of Cups.
Cuộc đời vốn dĩ xinh đẹp không phải bởi vì những điều đã đạt được, mà bởi vì những điều mãi mãi không nằm trong tầm với. Người ta ước ao, người ta khát khao để viết nên những vần thơ đẹp nao nức lòng người.
***
Viết tặng anh. SG, 19.7.2016