6 of Pentacles – Của Cho Không Bằng Cách Cho

0 4.725

Có nhiều khi ta làm từ thiện với ý định cho đi những gì ta dư dả. Sâu xa trong ta chỉ có thể chia sẻ những gì dư thừa không cần đến, hoặc cố gắng thể hiện vị trí, sự tài giỏi của bản thân trong việc bố thí cho kẻ kém cỏi hơn. Từ đó vấn đề của lá 6 of Pentacles thường là cho đi có điều kiện, cho đi phải nhận lại được sự trọng vọng, kính nể, sự biết ơn và thừa nhận. Nên nếu ta không thể cho đi những gì lung linh nhất để nhận được lòng kính nể của kẻ dưới, thì ta rất áp lực sợ rằng mình sẽ bị xem thường, bị chối bỏ, ta sợ mình vô dụng nên phải miễn cưỡng cho đi. Nên ta càng cho đi, cái tôi càng được phóng đại, ta càng cảm thấy cô đơn và kiêu ngạo, cho mình như đấng bề trên đang bố thí cho thiên hạ thấp kém. Và nếu ai đó từ chối không nhận, ta bỗng cảm thấy sụp đổ vì sự kiêu ngạo cho rằng ai cũng phải nhận quyền lợi này chứ? Người ta phải nhận ơn nghĩa này và mang theo suốt đời chứ? Trường học này phải mang tên mình để ghi nhớ công lao này chứ? Và rồi ta xoay cuồng trong những suy nghĩ về đời bất công, về sự khổ sở mà ta không biết cách chi để thoát nổi. Bởi vì trong lòng thiếu sự biết ơn, nên ta không thể nhìn thấy những điều tốt đẹp mà cuộc đời trao tặng trong từng giây phút, do đó ta chỉ thấy bất hạnh.

Ý nghĩa của việc làm thiện nguyện là làm điều thiện một cách tự nguyện, không có điều kiện và không chịu ràng buộc bởi ham muốn cá nhân. Điều thiện ấy phải xuất phát từ trong ý định thiện lành muốn hướng đến một viễn cảnh chung tươi đẹp. Do đó, cho ít hay cho nhiều không quan trọng. Mấu chốt ở chỗ ta hiểu người nhận cần gì để đời sống ổn thỏa tốt lành hơn, và ta cho họ thứ họ cần với lòng biết ơn sâu sắc. Bởi nếu họ không nhận, thì ta đã không thể cống hiến tâm chân tình này. Do đó, càng chia sẻ, ta càng cảm thấy được kết nối mở rộng với tình yêu toàn thể. Vì ta phải đặt mình vào tha nhân để hiểu nỗi lòng, nhu cầu của họ, ta không dám cho đi tùy tiện theo ý muốn của riêng ta. Ta không phân biệt kẻ nhận, ta chỉ biết rằng người khác chính là ta, mà ta cũng chính là bất kì sinh linh nào ngoài đấy. Ta thật tâm chia sẻ vì các kết nối là sự giao hòa gắn khít, khó có thể tách rời để ích kỉ giữ khư khư. Ta không áp lực nữa, ta cũng không so đo tính toán nữa, ta có gì cho nấy. Và vì các kết nối được thông hanh nên điều kì lạ là ta càng cho thì càng có được nhiều. Ta nhận thức được vũ trụ là một cỗ máy chuyển động hài hòa, nơi mà các dòng sông đổ ào về biển cả – từ đó biển cả lại chia nước cho tất cả những nơi khác mà không hề giữ lại cho riêng mình. 

Ngược lại, kẻ nhận lấy bố thí dường như học được cách hạ mình, đón nhận và sử dụng với tâm thế của một kẻ ngộ ra không có gì là của mình, kể cả thân xác này. Tất cả chúng ta đều chịu ơn trên, nhận lấy mình này và thân xác này với rất nhiều ràng buộc, điều kiện. Để hiểu, và giảm dần sự ngạo mạn, ích kỉ.

Lòng biết ơn nuôi dưỡng tâm hồn trở nên trù phú bởi khi đó, ta chỉ cảm nhận những gì tốt lành đến với mình, mà không quá chú tâm vào những mất mát nữa. Ta yêu đời, yêu người bởi ta hiểu toàn bộ sự kiện diễn biến đều có một lý do cụ thể nào đó đã được truyền tải thông điệp đến ta thông qua quy trình cho và nhận này.

Để hiểu hơn về lá này, các bạn có thể tìm hạnh bố thí ba la mật để nghiệm lý.

Mèo Con

Rate this post

(4.64★ | 742 Đánh giá)
TÀI TRỢ

Bạn cũng có thể thích Thêm từ tác giả

Để lại một trả lời