Tarot Confession – Crush

0 1.168

Tarot Confession - Crush 1

Crush của mình hơn minh một lớp, cao, đẹp trai, học giỏi, mỗi tội hơi gầy chút. Anh ấy thích bóng rổ, thích tới mức nó không phải là đam mê mà nó là một phần cuộc sống của anh ấy. Mình thực lòng không thích bóng rổ, nhưng mình thích cái cách anh ấy yêu bóng rổ, cũng giống như mình yêu Tarot.

Mình đến với Tarot có lẽ giống như một cái duyên vậy, mình biết tới Tarot trong lúc mua một cuốn sách tiếng Anh để trau dồi thêm vốn ngoại ngữ ít ỏi. Mình mua nhầm một cuốn truyện trinh thám thành một cuốn sách hướng dẫn học Tarot bằng tiếng Anh vì bìa của chúng khá giống nhau.

Dù gì thì mình cũng đã lỡ mua quyển sách ấy, bỏ đi thì tiếc nên cũng đành đọc thử. Cuốn sách ấy cũng không quá khó hiểu, nhưng từng trang viết đều cuốn hút mình gia nhập vào thế giới này.

Mình bắt đầu chập chững tự học Tarot với chút vốn kiến thức thu được khi đọc sách, và rồi khoản tích góp làm thêm giúp mình mua được một bộ bài, tham gia một vài khóa học nâng cao trình độ.
Mình luyện tập bằng cách trải bài cho club mê sách của trường, hôm đó cả team ngồi trước cửa Nhà đa năng (nơi tổ chức một vài cuộc thi thể thao và so tài nhỏ), mình đang trải bài thì một quả bóng rổ đập vào lưng. Anh vội vàng chạy ra xin lỗi ríu rít.

Trên sân bóng rổ chỉ có mình anh ấy đang miệt mài tập luyện chuẩn bị cho giải đấu sắp tới của trường mình. Và mình đã bị đổ gục bởi cái cách anh ấy chinh phục được trái bóng cam.
Và rồi rất nhiều lần club của mình họp với nhau đều thấy anh luyện tập bóng rổ – một mình.

Hôm trường mình tổ chức giải bóng rổ giữa các khối lớp, mình vẫn ngồi trước cửa Nhà đa năng, nhưng không phải là luyện tập trải bài cho mọi người, mà là theo dõi trận đấu bóng rổ của anh.
Khối 12 của anh ấy thắng chung cuộc. Team sách của mình có đứa là người yêu của một anh trong đội lớp 12. Thế là tự dưng mình cũng bị lôi kéo theo chúng nó ra chúc mừng các anh. Mình thấy mấy đứa còn lại trong team sách có vẻ không biết nên vui hay nên buồn, vì khối 11 của mình với chúng nó đều thua mà.

-Các cậu muốn ăn gì không tớ đi mua? – Thấy mấy đứa kia có vẻ lạc lõng mình cũng lên tiếng.
-Mua thuốc cho anh với! – Cái anh mình thích tự dưng lên tiếng.
-Anh sao thế? Bệnh rồi mà còn chơi bóng à?
-Ừ, anh đang cảm, hơi nặng chút.
-Cảm lạnh mà anh vẫn cố chơi bóng làm gì???
-À không, anh cảm nắng em.

Lúc đấy tim mình muốn rụng rời luôn á, thế mà mặt cứ bị đần thối. Mấy anh kia của đội bóng rổ với mấy đứa bạn mình cứ ồ à cả lên rồi hô “Đồng ý đi!!! Đồng ý đi!!! Yêu nhau đi!!!” Tự dưng cái cặp đôi đang ôm nhau thắm thiết cũng trở thành nhân vật phụ còn mình từ nữ quần chúng lại thành nữ chính.

Hihi kể vậy cho các bạn GATO thôi, mình với anh ấy yêu nhau mới mấy tháng, nay kỉ niệm 100 ngày nên viết confession tưởng nhớ lại tí thôi mà.

Rate this post

(5★ | 302 Đánh giá)
TÀI TRỢ

Bạn cũng có thể thích Thêm từ tác giả

Để lại một trả lời